Hạn Hán
California đang hạn hán. Hình ảnh những hồ chứa nước cạn khô những khu trồng trọt khô cằn, trông thật đáng sợ. Cùng với dịch bệnh, bây giờ chúng ta phải đương đầu với nan đề hạn hán. Hạn hán không phải là điều mới lạ. Có những chu kỳ về thời tiết, khi “mưa không thuận, gió không hòa” thì hạn hán là điều đương nhiên. Nhất là ngày nay trong tình trạng địa cầu bị hâm nóng, hạn hán chắc chắn đã xảy ra.
Hạn hán là điều kinh khủng vì sẽ ảnh hưởng nhiều đến canh nông, kinh tế và sức khỏe của mọi người. Ảnh hưởng tai hại của hạn hán cũng sẽ kéo dài lâu. Kinh Thánh ghi lại một câu chuyện về hạn hán như sau:
Ê-li, người Thi-sê-be, là một trong những người cư ngụ tại Ga-la-át, nói với A-háp rằng: “Ta đứng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời hằng sống của Y-sơ-ra-ên mà thề rằng: Những năm sắp tới đây, nếu không có lời của ta thì sẽ không có sương, cũng chẳng có mưa.”
Sau một thời gian dài, có lời Đức Giê-hô-va phán với Ê-li vào năm hạn hán thứ ba rằng: “Hãy đi gặp A-háp, Ta sẽ khiến mưa sa xuống đất.” Ê-li đi gặp A-háp. A-háp liền đi đón Ê-li. Vừa thấy Ê-li, A-háp nói: “Có phải ông là kẻ làm rối loạn Y-sơ-ra-ên chăng?” Ê-li đáp: “Chẳng phải tôi làm rối loạn Y-sơ-ra-ên đâu, nhưng chính là vua và nhà cha của vua. Vì vua đã bỏ điều răn của Đức Giê-hô-va mà theo thần Ba-anh. Vậy bây giờ, vua hãy sai người đi triệu tập toàn dân Y-sơ-ra-ên lại bên tôi trên núi Cạt-mên, cùng với bốn trăm năm mươi tiên tri Ba-anh, và bốn trăm tiên tri A-sê-ra, là những người ăn tại bàn Giê-sa-bên.”
Vua A-háp sai người đi triệu tập toàn dân Y-sơ-ra-ên và các tiên tri ấy đến núi Cạt-mên. Ê-li đến trước dân chúng và nói: “Các ngươi đi giẹo hai bên cho đến bao giờ? Nếu Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, hãy theo Ngài; còn nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, thì cứ theo hắn.” Nhưng dân chúng không đáp một lời. Bấy giờ, Ê-li nói với dân chúng: “Trong số những nhà tiên tri của Đức Giê-hô-va chỉ còn lại một mình ta, còn các tiên tri Ba-anh có đến bốn trăm năm mươi người. Hãy đem đến đây hai con bò đực; chúng phải chọn một con cho mình, xả ra từng miếng, chất trên củi, nhưng đừng châm lửa. Còn ta, ta sẽ làm thịt con bò kia, đặt nó trên củi, cũng không châm lửa. Sau đó, hãy kêu cầu danh của thần các ngươi đi! Còn ta, ta sẽ kêu cầu danh Đức Giê-hô-va. Thần nào đáp lời bằng lửa, chính là Đức Chúa Trời.” Toàn dân đều nói: “Lời ấy rất phải.”
Ê-li nói với các tiên tri Ba-anh: “Hãy chọn một con bò đực và làm thịt nó trước đi, vì các ngươi đông. Rồi hãy kêu cầu danh của thần các ngươi, nhưng đừng châm lửa.” Chúng bắt con bò mà người ta đã đưa cho và làm thịt. Rồi từ sáng sớm đến trưa, chúng kêu cầu danh của Ba-anh rằng: “Hỡi Ba-anh! Xin đáp lời chúng tôi.” Nhưng chẳng có tiếng gì, cũng chẳng ai đáp lời. Chúng nhảy múa chung quanh bàn thờ mình đã dựng lên.
Đến trưa, Ê-li chế nhạo chúng rằng: “Hãy la lớn lên đi, vì Ba-anh là thần mà! Có lẽ thần còn đang ngẫm nghĩ, hoặc bận đi ngoài, hoặc đang đi đường, hoặc đang ngủ và cần phải đánh thức chăng!” Chúng càng kêu lớn tiếng hơn và lấy gươm giáo rạch mình đến chảy máu theo thói tục của chúng. Khi đã quá trưa, chúng vẫn cứ nói lảm nhảm như thế cho đến giờ dâng tế lễ chay buổi chiều. Nhưng vẫn không có tiếng nói, không một ai đáp lời, cũng không có thần nào quan tâm đến.
Bấy giờ, Ê-li nói với dân chúng: “Hãy đến gần ta.” Dân chúng đến gần ông. Rồi Ê-li sửa lại bàn thờ của Đức Giê-hô-va đã bị phá hủy. Ông lấy mười hai hòn đá theo số mười hai bộ tộc của các con trai Gia-cốp, là người mà Đức Giê-hô-va đã phán rằng: “Y-sơ-ra-ên sẽ là tên con.” Ông dùng mười hai hòn đá ấy dựng lên một bàn thờ nhân danh Đức Giê-hô-va. Chung quanh bàn thờ, ông cho đào một cái mương chứa khoảng mười lăm lít hạt giống. Rồi ông chất củi, chặt con bò ra từng miếng và sắp lên trên củi. Ông nói: “Hãy múc đầy bốn bình nước, và đem đổ trên tế lễ thiêu và củi.” Ông lại nói: “Hãy làm lần thứ nhì,” thì họ làm lần thứ nhì. Ông nói tiếp: “Hãy làm lần thứ ba,” và họ làm lần thứ ba. Nước chảy tràn chung quanh bàn thờ đến nỗi đầy cả mương.
Đến giờ dâng tế lễ chay buổi chiều, nhà tiên tri Ê-li đến gần và cầu nguyện rằng: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác, và Y-sơ-ra-ên. Hôm nay xin cho mọi người biết rằng trong Y-sơ-ra-ên Ngài là Đức Chúa Trời, con là đầy tớ của Ngài, và con vâng lời Ngài mà làm mọi điều nầy. Đức Giê-hô-va ôi! Xin nhậm lời con, xin đáp lời con, để dân nầy biết rằng chính Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, và Ngài khiến cho lòng họ quay trở lại.”
Lửa của Đức Giê-hô-va giáng xuống, thiêu đốt tế lễ thiêu, củi, đá, bụi, và rút nước trong mương. Thấy vậy, tất cả dân chúng sấp mình xuống đất và tung hô: “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời! Giê-hô-va là Đức Chúa Trời!
Ê-li nói với A-háp: “Xin vua đi lên và ăn uống, vì tôi có nghe tiếng mưa lớn.” Vua A-háp đi lên ăn uống. Nhưng Ê-li leo lên đỉnh núi Cạt-mên, cúi xuống đất và úp mặt mình giữa hai đầu gối. Rồi ông bảo đầy tớ mình: “Hãy đi lên, nhìn về hướng biển.” Người đầy tớ đi lên nhìn, rồi nói: “Không có gì cả.” Ê-li lại nói: “Hãy trở lên bảy lần.” Đến lần thứ bảy, người đầy tớ đáp: “Kìa, từ phía biển có một cụm mây nhỏ bằng bàn tay nổi lên.” Ê-li nói tiếp: “Hãy đi nói với vua A-háp rằng: ‘Xin vua thắng xe và đi xuống, kẻo mưa cầm chân vua lại chăng.’” Trong chốc lát, bầu trời bị mây che đen kịt, gió nổi dậy, và có cơn mưa rất to. A-háp liền lên xe chạy đến Gít-rê-ên. Tay Đức Giê-hô-va đặt trên Ê-li. Ông thắt lưng và chạy trước A-háp cho đến khi vào thành Gít-rê-ên.
Đó là câu chuyện về hạn hán tại Y-sơ-ra-ên trong thế kỷ thứ 9 trước công nguyên. Con dân Chúa thời đó từ bỏ Thiên Chúa và đi thờ thần Ba-anh. Ba-anh là thần canh nông của người Phê-ni-xi mà người ta tin tưởng là sẽ đem lại phì nhiêu, trù phú, mưa thuận gió hòa. Nhưng trước thách thức của tiên tri Ê-li, chúng ta thấy rõ Ba-anh là thần tượng vô tri giác, không có thật. Cầu khẩn thần Ba-anh rõ ràng là cầu khẩn trống không. Đối chiếu với thần tượng Ba-anh là Thiên Chúa quyền năng, là Đấng Tạo Hóa, cầm quyền trên vũ trụ, vạn vật, thiên nhiên. Kinh Thánh cho biết:
Chúa thăm viếng đất và tưới nó, làm cho nó phì nhiêu.
Khiến dòng suối của Đức Chúa Trời đầy nước.
Ngài chuẩn bị đất để cung cấp ngũ cốc cho loài người.
Chúa tưới các luống cày, san bằng các mô đất.
Ban mưa nhuần làm cho mềm đất và ban phước cho hoa lợi (Thánh Vịnh 65:9-10)
Câu chuyện hạn hán trong thời tiên tri Ê-li cho thấy chỉ một mình Đức Chúa Trời là Đấng có thể ban mưa cho con dân của Ngài khi họ ăn năn tội và quay lại tôn thờ Chân Thần. Vua Sa-lô-môn, vị vua khôn ngoan của Y-sơ-ra-ên trong lễ khánh thành đền thờ Giê-ru-sa-lem đã cầu nguyện như sau:
Khi các tầng trời đóng chặt không có mưa vì dân Y-sơ-ra-ên đã phạm tội với Chúa, nếu sau khi Chúa đã trừng phạt họ mà họ hướng về nơi nầy cầu nguyện, nhận biết danh Chúa và từ bỏ tội lỗi mình, thì xin Chúa ở trên trời lắng nghe, tha tội cho đầy tớ Chúa và cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài. Rồi khi Chúa đã dạy họ con đường chính đáng mà họ phải đi theo, xin Chúa cho mưa sa xuống đất mà Ngài đã ban cho dân Ngài làm sản nghiệp (II Sử ký 6:26-27)
Đây cũng là điều mà những người tin nhận Chúa phải cầu nguyện cho đất nước nầy. Và những ai chưa tôn thờ Thiên Chúa là Chân Thần, là Đấng Tạo Hóa, là Đấng mỗi ngày ban mọi điều dư dật cho chúng ta thụ hưởng. Hãy tìm đến với Chúa, kêu cầu Danh Ngài để được tha thứ và cứu rỗi. Chúng ta kêu cầu Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu vì Chúa Giê-xu là Đấng đã gánh tội và chịu chết thay cho con người tội lỗi. Chỉ qua Chúa Giê-xu chúng ta mới đến được với Đức Chúa Trời quyền năng, cao cả, thánh khiết. Sứ đồ Phi-e-rơ khẳng định điều nầy như sau:
Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác, vì ở dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta nhờ đó mà được cứu (Sách Công vụ 4:12)
Đấng đó, Danh đó là Chúa Giê-xu. Ngài khẳng định:
Ta là đường đi, chân lý và sự sống. Chẳng bởi Ta thì không ai được đến với Cha (Phúc Âm Giăng 14:6)
Kinh mời quý vị liên lạc với chúng tôi qua địa chỉ sau:
Phát Thanh Tin Lành
2275 W Lincoln Ave
Anaheim CA 9801
(714) 533-2278
Nhấn Vào Liên Lạc
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành