Hành Hương
Người ta thường ví sánh cuộc đời là một chuyến đi, một cuộc hành trình. Nếu cuộc đời là một chuyến đi hay một cuộc hành trình thì quý vị có biết là mình đang đi đâu và đã đến chỗ nào rồi không? Nhìn trong khía cạnh thời gian thì những người trung niên đã đi được nửa chặng đường, những người lớn tuổi hơn đã đi gần đến cuối đường và những người trẻ mới bắt đầu bước vào đường đời. Nhưng dù là trong chặng đường nào, sẽ đến lúc chúng ta đến cuối đường. Trong các tôn giáo, người ta thường có các cuộc hành hương nhằm khuyến khích hay bắt buộc tín đồ tham dự vào những chuyến đi thăm các thánh địa. Thật ra, như chúng ta đã biết, nếu chỉ đi hành hương như vậy mà được giải thoát hay cứu rỗi thì cứu rỗi hay giải thoát như vậy chỉ dành cho một số người thôi vì đâu phải ai cũng có thể thực hiện những chuyến hành hương. Nhưng dù là theo tôn giáo nào hay không có niềm tin nữa thì cuộc đời vẫn là một chuyến hành hương, một hành trình đi vào cõi vĩnh hằng.
Thánh Kinh thường dùng hành trình của con dân Chúa từ Ai-cập đi vào Ðất Hứa để so sánh với hành trình đức tin của con người. Con dân Chúa ngày xưa bị làm nô lệ tại Ai-cập và cần được giải thoát thế nào thì con người chúng ta cũng cần được giải thoát khỏi gông cùm của tội lỗi như vậy. Thiên Chúa đã giải thoát con dân của Ngài khỏi xích xiềng nô lệ tại Ai-cập bằng cách ra lệnh cho họ giết một con chiên con, lấy huyết của con chiên đó bôi nơi cửa và khi thiên sứ của Chúa thấy dấu hiệu ấy sẽ đi qua, không làm hại người trong nhà có dấu huyết đó. Khi Chúa Giê-xu giáng trần làm người, Chúa được gọi là Chiên Con của Ðức Chúa Trời, Ðấng cất tội lỗi của thế gian. Ngày xưa, con dân Chúa được giải phóng khỏi Ai-cập nhờ huyết của con chiên nơi cửa thế nào thì ngày nay nhân loại cũng nhờ cái chết của Chúa Giê-xu mà được giải thoát như vậy.
Rồi khi ra khỏi Ai-cập, con dân Chúa lang thang 40 năm trong sa mạc, đoạn đường đó cũng tương tự như quãng đường đời của người theo Chúa với nhiều thử thách, cám dỗ mà phản ứng của chúng ta sẽ quyết định số phận của chúng ta. Cuối cùng, con dân Chúa đã đến bờ Ðất Hứa và khi vào vùng Ðất Hứa họ phải đối diện với kẻ thù muôn mặt cũng như ngày nay chúng ta phải đối diện với những cám dỗ muôn mặt của đời sống. Dù không hiểu hết những điều nầy, vấn đề căn bản là chúng ta đang ở trong một cuộc hành trình và phải đối diện với những chướng ngại trong hành trình đó. Trong hành trình nầy chúng ta cần có hành trang và người bạn đồng hành để tiến bước.
Môn sinh của những vị thầy dạy võ nghệ và binh thư ngày xưa trước khi xuống núi thường được ông thầy trao cho một tập cẩm nang để biết xử sự lúc nguy nan. Trên đường đời chúng ta cũng cần đến một tập cẩm nang tương tự. Cẩm nang của chúng ta là Lời của Ðức Chúa Trời. Ðức Chúa Trời đã mạc khải cho nhân loại, ban cho con người Thánh Kinh là lời của Ngài. Thánh Kinh là quyển sách ghi lại lịch sử của con dân Chúa và những lời dạy của Ngài cho họ. Thánh Kinh cũng ghi lại câu chuyện về cuộc đời Chúa Giê-xu và những lời dạy của Ngài cùng với lịch sử của những người theo Chúa trong thế kỷ thứ nhất. Thánh Kinh chủ yếu là một quyển sách lịch sử nhưng là lịch sử để dạy con người biết tránh những lỗi lầm của người xưa và học những gương tốt của họ. Thánh Kinh cũng bao gồm những nguyên tắc sống đạo để hướng dẫn chúng ta về cách xử sự ở đời. Trên hết Thánh Kinh cho chúng ta biết con đường cứu rỗi để cứu chúng ta thoát khỏi gông cùm của tội lỗi. Ðiểm đặc biệt của Thánh Kinh mà người nào đã kinh nghiệm cũng đều phải đồng ý đó là tính cách sống động của Lời Chúa. Lời Chúa được mô tả là “lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến nỗi chia hồn linh cốt tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng.” Lời Chúa là bánh hằng sống như lời Chúa dạy, “Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi nhưng nhờ mọi lời phán ra từ miệng Ðức Chúa Trời.”
Chúng tôi nói những điều nầy để cho quý vị thấy rằng hành trang chúng ta cần có cho cuộc hành hương qua cõi đời nầy là Lời của Chúa. Ðời sống của mỗi người trên đời nầy thường chịu ảnh hưởng của một triết thuyết, một tư tưởng nào đó. Người ta thấm nhuần tư tưởng của một lãnh tụ, một triết gia, một vị giáo chủ và quyết tâm sống với tư tưởng đó. Thánh Kinh là tư tưởng và là lời phán của Ðức Chúa Trời. Thấm nhuần tư tưởng của Chúa, để cho Lời Chúa hướng dẫn mọi suy nghĩ và hành động của chúng ta, chúng ta sẽ biết sống và ứng xử đúng.
Cùng với hành trang, trên đường đời chúng ta cũng cần có người bạn đồng hành, người bạn mà ta có thể chia ngọt xẻ bùi, thông cảm với chúng ta và giúp chúng ta tiếp tục tiến bước. Dĩ nhiên chúng ta có người vợ, người chồng, người anh em, người bạn làm người bạn đồng hành, nhưng trên hết chúng ta cần một người bạn thật, người bạn chẳng những có thể chia ngọt xẻ bùi, thông cảm với chúng ta, nhưng đồng thời cũng là người có thể nâng đỡ ta, hướng dẫn ta, nắm tay ta dẫn đi trên đường đời đầy gian nan. Chúa Giê-xu cho biết Ngài chính là người bạn đó. Chúa phán, “Ta đã gọi các con là bạn hữu Ta.” Chúa là người bạn thật đã hy sinh chịu chết thế tội chúng ta nhưng cũng là người bạn đồng hành đi với chúng ta trên suốt cả đường đời.
Dù chúng ta là ai, dù có niềm tin nào cuộc đời vẫn là một cuộc hành trình. Hành trình đó sẽ đưa ta đến đâu tùy nơi quyết định và lựa chọn của chúng ta. Chúng tôi kính mời quý vị đi con đường của Chúa, con đường có Chúa làm người bạn đồng hành và có Lời Chúa làm hành trang. Quý vị có bị lạc đường bao giờ chưa? Khi lạc đường chúng ta làm gì? Chúng ta thường ráng đi thêm hay tự tìm đường mà kết quả là càng thêm lạc lối. Chúng ta cần dừng chân và cầu xin Thiên Chúa hướng dẫn chúng ta, Ngài chính là con đường, chân lý và sự sống. Chúa đã mở con đường cho chúng ta đi và sẽ cùng đi với chúng ta trên con đường đó. Mời Bạn cùng bước với Chúa trên đường đời đầy thử thách để không phải ân hận ở cuối đường.
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành