Nhớ Trước Quên Sau
Thưa quý thính giả,
Chúng ta đang ở trong tuần cuối của năm 2022 và chuẩn bị bước vào Năm Mới 2023. Có thể nói năm 2022 là năm có nhiều biến động nhất trong đời sống từ trước đến nay với đại dịch Covid-19, với những xáo trộn chính trị, với thiên tai và với khó khăn của nhiều cá nhân và gia đình. Có lẽ chúng ta không còn muốn nhớ lại những gì đã xảy ra trong năm để chuẩn bị bước vào năm 2021 với nhiều hy vọng. Hy vọng đại dịch sẽ chấm dứt. Hy vọng đời sống sẽ trở lại bình thường. Nhưng rồi hy vọng đó sẽ đến với chúng ta hay không?
Trong những ngày cuối năm nầy, một vài điều chúng ta cần nghĩ đến để chuẩn bị cho mình bước vào Năm Mới, sau năm 2022 đầy thử thách. Lời của sứ đồ Phao-lô trong lá thư ông viết cho các tín hữu tại thành phố Phi-líp đang khi ông bị tù ở La-mã là những lời đáng cho chúng ta suy nghĩ và dựa vào để sống. Ông viết:
Tôi cứ làm một điều: quên đi những gì phía sau mà bươn đến những gì trước mặt. Tôi nhắm mục đích mà chạy, để giật giải về tiếng gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Chúa Cứu Thế Giê-xu (Thư Phi-líp 3:14)
Năm 2022 đầy dẫy đau thương và khó khăn và không dễ cho chúng ta quên, nhưng điều chúng ta cần làm là “quên đi những gì phía sau” như điều Phao-lô đã làm. Quên là đừng tập trung, đừng suy nghĩ đến những điều đó nữa! Những gì đã qua, dù tốt hay xấu, đều đã qua, chúng không trở lại. Nhắc lại sẽ chỉ thêm ưu phiền và không ích lợi gì. Vấn đề của con người chúng ta là thường nhớ những điều đáng quên và quên những chuyện đáng nhớ. Những khó khăn, thử thách trong quá khứ đã qua, chúng ta không nên nhắc lại. Thay vào đó, những ơn phước, những điều vui là những điều ta cần nhớ lại để được an ủi. Có người đã nói, “Hãy đếm hạnh phúc, đừng đếm tai họa. Hãy đếm những người bạn, đừng đếm kẻ thù!” Quên chuyện đàng sau là như vậy. Là bỏ qua những gì không đáng nhớ, không nên nhớ. Thay vào đó, sứ đồ Phao-lô nói:
Bươn đến những gì trước mặt… nhắm mục đích mà chạy!
“Bươn đến” chẳng những là hướng về nhưng cũng mang ý nghĩa cố gắng tối đa, vươn mình lên, cố đạt tới. “Những gì trước mặt” là nói đến mục đích của đời sống:
Tôi nhắm mục đích mà chạy!
Để có thể vươn mình về phía trước, chúng ta cần có mục đích cho đời sống. Không có mục đích, chúng ta sẽ không đi đến đâu cả. Quý vị có mục đích cho đời sống mình không? Mục đích sống của quý vị là gì? Chẳng lẽ chúng ta sinh ra đời, sống vài mươi năm với những khổ đau rồi thôi, không còn gì nữa? Nếu vậy thì cuộc đời nầy thật không đáng sống. Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta, đặt chúng ta trên trần gian nầy với một mục đích đó là làm rạng Danh Thiên Chúa, bày tỏ quyền năng và chương trình của Ngài. Lời Chúa dạy:
Ta đã dựng nên họ vì vinh quang Ta (Tiên tri Ê-sai 43:7)
Thiên Chúa tạo dựng chúng ta vì vinh quang của Ngài có nghĩa là đời sống của chúng ta phải đem lại vinh quang cho Thiên Chúa. Người khác phải thấy vinh quang của Thiên Chúa qua đời sống của chúng ta. Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta để chúng ta tôn thờ Ngài. Không tôn thờ Thiên Chúa là chúng ta đã không làm đúng bổn phận của tạo vật. Tạo vật phải tôn thờ Tạo Hóa. Tạo vật không tôn thờ Tạo Hóa thì không khác gì làm con mà khước từ cha mẹ, sống mà không kể gì đến bậc sinh thành của mình.
Lời dạy đầu tiên trong Sách Giáo Lý Vấn Đáp Westminter là câu hỏi sau:
Mục đích chính của đời sống con người là gì?
Và câu trả lời là:
Mục đích chính của đời người là làm rạng Danh Chúa và tận hưởng Ngài mãi mãi!
Thiên Chúa tạo dựng chúng ta để chúng ta có thể tận hưởng Ngài và để tận hưởng Ngài, chúng ta phải sống làm rạng Danh Ngài, sống theo chương trình và ý định của Thiên Chúa. Sứ đồ Phao-lô đã sốn với mục đích đó vì ông gọi mục đích của đời sống ông là “tiếng gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.” Thiên Chúa đã gọi ông làm con của Ngài và khi nghe được tiếng gọi, ông đã sống theo tiếng gọi đó.
Sứ đồ Phao-lô coi cuộc đời là một cuộc chạy đua, không phải đua tranh với đời hay với người khác nhưng là cuộc chạy với giải thưởng chờ đợi ở cuối đường. Giải thưởng đó là đời sống vĩnh hằng, không những là trong đời sau nhưng là một đời sống có ý nghĩa ở trần gian nầy. Phần thưởng ở cuối đường là điều chắc chắn vì Phao-lô cũng nói:
Chính tôi đã được Chúa Cứu Thế Giê-xu giật giải cho tôi rồi! (Thư Phi-líp 3:12b)
Chúa giật giải cho Phao-lô nghĩa là phần thưởng ở cuối đường là điều chắc chắn, chúng ta chỉ cần nhắm về mục đích đó để tham dự cuộc chạy trên đời.
Năm 2022 rồi sẽ qua đi với tất cả những đau thương, buồn khổ của năm cũ. Chúng ta cần quên đi những chuyện phía sau đó và bươn mình về phía trước, về mục đích ở cuối đường là giải thưởng Đức Chúa Trời đang chờ đợi ban cho chúng ta. Sứ đồ Phao-lô bắt đầu câu nói của ông với những chữ: “Tôi cứ làm một điều.” “Tôi cứ làm một điều” nói lên quyết tâm của Phao-lô, quyết tâm đó là quên đi chuyện cũ, nhắm mục tiêu phía trước để tiến bước. Đây cũng phải là quyết tâm của chúng ta trong Năm Mới nầy, quyết tâm quên đi chuyện cũ và nhắm vào mục đích của đời sống Thiên Chúa đã chuẩn bị cho chúng ta. Mục đích đó là sống làm rạng Danh Thiên Chúa và tận hưởng Ngài mãi mãi.
Hãy bắt chước sứ đồ Phao-lô và nói rằng:
Tôi cứ làm một điều: quên đi những gì phía sau mà bươn đến những gì trước mặt. Tôi nhắm mục đích mà chạy, để giật giải về tiếng gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Chúa Cứu Thế Giê-xu (Thư Phi-líp 3:14)
Kính mời quý vị liên lạc với chúng tôi theo địa chỉ sau để được hướng dẫn trong việc tin nhận Chúa Giê-xu. Dịa chỉ của chúng tôi như sau:
Phát Thanh Tin Lành
2275 W Lincoln Ave
Anaheim CA 9801
(714) 533-2278
Nhấn Vào Liên Lạc
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành