Ăn Năn
Trong câu chuyện Phúc Âm cách đây hai tuần, chúng tôi có nói về Nước Đức Chúa Trời hay vương quốc của Thiên Chúa. Nước Đức Chúa Trời hay vương quốc của Thiên Chúa nói đến quyền cai trị của Chúa và chúng ta là thần dân của Ngài. Trong lời rao giảng Phúc Âm đầu tiên, Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi hãy ăn năn vì Nước Trời đã đến gần.” Điều kiện để được vào Nước Trời là chúng ta phải ăn năn. Ăn năn hay hối cải hay sám hối là điều kiện tiên quyết để được vào Nước Trời, được làm con dân Chúa. Danh từ ăn năn hay hối cải hay sám hối chỉ dùng cho người có tội. Chỉ người có tội hay có lỗi mới cần phải ăn năn sám hối, tại sao Chúa Giê-xu cũng như sứ giả của Chúa mọi thời đại lại kêu gọi mọi người ăn năn, sám hối?
Vấn đề có hai phương diện:
1. Mọi người, dù muốn hay không khi sinh ra là đã có tội. Đây là nguyên tội hay tội lỗi lưu truyền từ tổ tiên, ông bà cha mẹ. Chúng ta không muốn như vậy và có thể cũng không nhận như vậy, nhưng đã sinh ra làm người, chúng ta mang trong huyết quản dòng máu tội lỗi của tổ tiên truyền lại. Có thể chúng ta không công nhận điều nầy nhưng quan sát những đứa bé hay qua kinh nghiệm bản thân, chúng ta thấy điều nầy rất rõ. Không ai trong chúng ta dạy cho trẻ con làm điều xằng bậy, nhưng ngay từ khi còn nhỏ các em đã có khuynh hướng làm điều xấu như nói dối, ích kỷ, thích cãi nhau, đánh nhau. Điều đó cho thấy mầm mống tội lỗi vốn nằm sẵn trong con người, đợi đúng đến thời kỳ hay dịp tiện là bộc phát. Người xưa nói rằng: “Nhân chi sơ, tính bản thiện” hàm ý nói đến con người đầu tiên lúc mới được tạo dựng mang bản tính của Thiên Chúa và là con người toàn thiện. Nhưng với ý chí tự do thiên phú, con người đã chọn con đường phản loạn, xa cách Thiên Chúa và bản tính tội lỗi đã ở với con người luôn từ khi con người đầu tiên sa ngã và phạm tội. Như dòng sông phát xuất từ một nguồn, như cái hột, như cái gốc, từ nguồn gốc tội lỗi, những gì sinh ra đều là tội lỗi. Tội lỗi đã di truyền trong con người trải mọi thời đại. Con người dù là ai, trong thời đại nào cũng đều mang nguyên tội vì vậy đều cần phải ăn năn, hối cải để được vào Nước Trời, được làm công dân thiên quốc.
2. Nhiều người cho rằng nguyên tội không phải là lỗi của tôi, không thể bắt tôi chịu trách nhiệm về những gì tôi không làm. Cứ hãy cho rằng chúng ta không chịu trách nhiệm về vấn đề nguyên tội nhưng hãy nhìn lại chính mình. Từ khi hiểu biết cho đến nay đã bao nhiêu lần chúng ta làm những điều không đáng làm, suy nghĩ những điều không đáng suy nghĩ, nói những lời không đáng nói? Lương tâm chúng ta đã bao nhiêu lần cáo trách mà chúng ta vẫn “chứng nào tật nấy?” Thật vậy, dù phủ nhận nguyên tội là tội do ông bà tổ tiên truyền lại, mỗi chúng ta đều phải nhận là chúng ta cũng có kỷ tội tức là tội do chính mình gây ra, dù không kinh khủng như giết người, gian dâm nhưng chắc chắn đã có những ý nghĩ xấu, lòng ganh ghét, ích kỷ, nói dối, làm những điều không nên làm, v.v… cho nên cũng cần phải ăn năn hối lỗi mới có thể tương giao với Thiên Chúa thánh khiết là Đấng đã tạo dựng chúng ta và muốn chúng ta tương giao với Ngài.
Nhưng dù là nguyên tội hay kỷ tội, tội lỗi là một thực tế chúng ta không thể phủ nhận. Chính vì vậy mà lời giảng đầu tiên của Chúa cho chúng ta là “Hãy ăn năn.” Ăn năn nghĩa là đổi ý, thay đổi thái độ. Chúng ta đang lái xe trên một đoạn đường nào đó mà nếu biết rằng chúng ta đang lạc đường hay sai hướng, điều chúng ta cần làm là đổi hướng, quay ngược lại, tiếng Anh gọi là “make a U turn.” Thưa quý vị, đó là ý nghĩa của chữ ăn năn. Chúng ta là con người tội lỗi nhưng không nghĩ hay không biết mình có tội cho đến khi chúng ta đối diện với Phúc Âm của Thiên Chúa. Phúc Âm là tin mừng, tin vui, nhưng tin mừng hay tin vui chỉ có ý nghĩa khi chúng ta ở trong hoàn cảnh khó khăn, đau buồn. Đối với người đau, tin mừng là được chữa bệnh. Đối với người mắc nợ, tin mừng là được tha nợ hay có tiền để trả nợ. Đối với người ở tù, tin mừng là giấy phóng thích, là ơn ân xá. Tin mừng không có ý nghĩa nếu trước đó chúng ta không ở trong một hoàn cảnh tuyệt vọng, đau khổ. Tin mừng nói lên một điều gì tốt đẹp hơn tình trạng hiện tại của chúng ta. Cũng vậy, sở dĩ Phúc Âm của Thiên Chúa là tin mừng là vì Phúc Âm trước hết cho con người thấy mình là tội nhân trước mặt Thiên Chúa. Ăn năn, hối lỗi, trở lại với Thiên Chúa là điềukiện tiên quyết để được tha thứ và nối lại mối quan hệ với Thiên Chúa.
Cội nguồn của những khổ đau ở đời là tội, nguyên tội và kỷ tội, tội di truyền trong dòng máu và tội do chính ta gây ra. Ăn năn, hối lỗi, quay lại với Thiên Chúa là bước đầu tiên dẫn chúng ta đến an bình, viên mãn và ý nghĩa của đời sống. Tội lỗi đã làm cho hài hòa giữa Thiên Chúa và con người không còn nữa và vì vậy, dừng lại, ăn năn, quay đầu, đổi hướng, chính là điều quan trọng đầu tiên cần làm. Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi hãy ăn năn vì Nước Trời đã đến gần.” Nước Trời đã đến gần, ngày Chúa Giê-xu trở lại trần gian để làm vua đã gần kề. Để được cùng sống với Chúa trong vương quốc của Ngài, chúng ta phải ăn năn, nhận mình là người có tội và quay trở lại với Chúa.
Trên thế giới ngày nay chỉ còn một số ít quốc gia theo chế độ quân chủ, còn có vua cai trị. Chúng ta nói đến vương quốc Thái Lan, vương quốc Anh, vương quốc Hòa-lan, v.v… Nhưng còn một vương quốc quan trọng mà có lẽ nhiều người không biết hay đã quên, đó là vương quốc của Thiên Chúa hay Nước Trời. Trong vương quốc nầy, Thiên Chúa là vua và chúng ta là thần dân của Ngài và điều kiện duy nhất để được làm dân Chúa là ăn năn, quay trở lại với Chúa, thần phục Ngài, nhận Ngài là vua của đời sống. Thiên Chúa đã làm tất cả, đã hy sinh Con Một của Ngài là Chúa Giê-xu chịu chết vì tội chúng ta. Lời loan báo của chúng tôi cho quý vị hôm nay cũng không có gì khác hơn là, “Hãy ăn năn vì Nước Trời đã đến gần.” Chúng tôi hy vọng rằng trong ngày cuối cùng, lúc Chúa Giê-xu trở lại làm vua trên trần gian nầy, Bạn sẽ không phải ân hận vì đã được nghe tin lành cứu rỗi của Thiên Chúa mà lại khước từ hay bỏ qua. Niềm tin nơi Chúa Giê-xu chẳng những đảm bảo sự sống đời đời cho chúng ta trong cõi vĩnh hằng nhưng cũng cho chúng ta một đời sống có ý nghĩa và mục đích trong cõi đời tạm nầy như lời Chúa Giê-xu đã hứa: “Ta đã đến hầu cho chiên được sống và được sống sung mãn.”
Con người đầu tiên đã sử dụng ý chí tự do Thiên Chúa ban cho và bất tuân Lời Chúa và đưa cả nhân loại vào con đường diệt vong. Ý chí tự do của chúng ta vẫn có và Phúc Âm cứu rỗi của Chúa Giê-xu đã đến cho chúng ta tiếp nhận và được trở về tình trạng thiện lành nguyên thủy. Bạn sẽ sử dụng ý chí tự do của mình như thế nào trước lời mời gọi của Thiên Chúa?
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành