Cối Xay Gió
Nước thứ tư tôi đặt chân đến trong Tháng Sáu vừa qua là Hòa-lan. Hòa-lan như chúng ta đã biết là một trong những nước đặc biệt trên thế giới vì có vị trí thấp hơn mặt biển. Khoảng 1/3 diện tích Hòa-lan thấp hơn mặt biển và Hòa-lan có thể tồn tại nhờ ở một hệ thống đê điều vĩ đại và những máy bơm nước khổng lồ. Ở Hòa-lan chúng ta cũng còn trông thấy những cối xay chạy bằng gió cổ xưa được dùng để xay ngũ cốc và bơm nước ở những vùng đất thấp. Ngày nay, chỉ khoảng hơn 1,000 cối xay gió còn được sử dụng nhưng tại Hòa-lan cũng như rất nhiều nơi trên thế giới ngày nay lại đang sử dụng những chong chóng chạy bằng sức gió để phát điện. Đây là năng lượng đến từ gió.
Con người đã biết sử dụng năng lượng mặt trời cũng như năng lượng đến từ những nguồn thiên nhiên khác từ than đá đến dầu hỏa, thủy điện và cả đến sóng biển. Thiên Chúa đã ban cho con người những nguồn năng lượng bao la để có thể sinh tồn. Đây là những điều chúng ta kinh nghiệm và được nhắc nhở qua lời dạy của Thiên Chúa, chúng ta gọi đây là ơn thần hựu.
Thánh Vịnh thứ 104 được viết như sau:
1Hỡi linh hồn ta, hãy chúc tụng Chúa Hằng Hữu!
Lạy Chúa Hằng Hữu Đức Chúa Trời của con, Chúa thật vĩ đại!
Ngài mặc sự rực rỡ và uy nghi!
2Chúa bao phủ mình bằng ánh sáng như chiếc áo,
Giương các tầng trời ra như lều trại.
3Ngài đặt các đòn tay của phòng cao Ngài trên khối nước trên cao,
Dùng mây làm xe ngựa và cưỡi trên cánh gió.
4Ngài sai gió làm sứ giả của Ngài, ngọn lửa làm đầy tớ Ngài.
5Ngài lập quả đất trên các nền của nó, đời đời nó sẽ không bao giờ bị rúng động.
6Chúa lấy đại dương bao phủ đất như chiếc áo, khiến nước dâng cao hơn các núi.
7Nhưng khi Chúa quở trách, nước liền chạy trốn. Nghe tiếng sấm của Ngài, nước vội cuốn xa.
8Núi nhô lên, trũng sụp xuống, đến chỗ mà Chúa đã định cho nó.
9Chúa định ranh giới cho nước để nước không thể vượt qua, không còn trở lại phủ ngập trên mặt đất nữa.
10Ngài khiến các suối phun ra trong thung lũng,
Chúng chảy giữa các núi đồi.
11Chúng cung cấp nước uống cho mọi loài thú đồng;
Các lừa rừng cũng được giải khát.
12Chim trời đến làm tổ bên bờ suối ấy và cất tiếng hót giữa những cành cây.
13Từ phòng cao, Ngài tưới các núi, đất được thỏa mãn nhờ thành quả của công việc Ngài.
14Ngài khiến cỏ xanh mọc lên cho súc vật, cây cối để con người chăm bón và đất đai sinh ra thực phẩm.
15Rượu nho khiến lòng người hứng khởi, dầu làm cho mặt mày rạng rỡ và bánh để ăn cho đỡ đói lòng.
16Cây cối của Chúa Hằng Hữu được gội nhuần mưa móc, tức cây bá hương tại Li-ban mà Ngài đã trồng.
17Các loài chim đến xây tổ ấm và bầy cò lót ổ trên những ngọn cây ấy.
18Núi cao là nơi ở của dê rừng, vách đá là chỗ ẩn núp của chuột đồng.
20Chúa làm nên bóng tối, tức ban đêm, là lúc các thú rừng đi tìm mồi.
21Sư tử tơ gầm thét khi săn mồi và tìm thức ăn mà Đức Chúa Trời ban cho chúng.
22Khi mặt trời mọc, chúng rút về và nằm trong hang.
23Bấy giờ loài người đi ra làm việc và làm cho đến chiều tối.
24Lạy Chúa Hằng Hữu, công việc Ngài nhiều biết bao!
Ngài đã dựng nên tất cả một cách khôn ngoan, trái đất đầy dẫy các tạo vật của Ngài.
25Còn biển thì rộng lớn bao la, trong đó có vô số các loài sinh vật, nhỏ và lớn.
26Tàu thuyền đi lại trên đó, cũng có loài Lê-vi-a-than mà Chúa đã dựng nên để đùa giỡn trong đó.
27Mọi sinh vật ấy trông đợi Chúa để Ngài ban thức ăn cho chúng phải thì.
28Chúa ban cho chúng và chúng nhận lấy. Chúa xòe tay ra khiến chúng được no nê các vật tốt
29Nhưng khi Chúa ẩn mặt, chúng kinh hãi.
Chúa cất hơi thở chúng đi, chúng chết và trở về bụi đất.
30Khi Chúa truyền sinh khí, chúng được dựng nên.
Chúa làm cho mặt đất tươi mới.
31Nguyện vinh quang Chúa Hằng Hữu còn đến mãi mãi;
Nguyện Chúa Hằng Hữu hài lòng về công việc Ngài.
32Ngài nhìn vào đất, đất rúng động. Ngài chạm đến núi, núi bốc khói.
33Nếu con sống bao lâu, con sẽ ca hát cho Chúa Hằng Hữu bấy lâu.
Nếu con còn sống chừng nào, con sẽ ca ngợi Đức Chúa Trời con chừng nấy.
34Nguyện sự suy ngẫm của con đẹp lòng Ngài;
Vì con vui mừng trong Chúa Hằng Hữu.
35Nguyện tội nhân bị diệt khỏi đất
Và kẻ ác chẳng còn nữa.
Hỡi linh hồn ta, hãy ca ngợi Chúa Hằng Hữu!
Ha-lê-lu-gia!
Tôi vừa đọc Thánh Vịnh thứ 104, nói lên quyền uy của Thiên Chúa và sự chăm sóc của Ngài đối với tạo vật, nhất là đối với con người chúng ta. Để kết luận, tác giả nói với chính mình và cũng kêu gọi chúng ta ca ngợi Thiên Chúa. Ông nói:
Nếu con sống bao lâu, con sẽ ca hát cho Chúa Hằng Hữu bấy lâu.
Nếu con còn sống chừng nào, con sẽ ca ngợi Đức Chúa Trời con chừng nấy.
Đây cũng phải là tâm niệm và quyết tâm của chúng ta khi mỗi ngày tận hưởng ơn lành của Thiên Chúa qua mọi điều Ngài cung cấp cho chúng ta, từ không khí, nước uống đến thực phẩm, sức khỏe để làm việc và khung cảnh thiên nhiên cho chúng ta tận hưởng. Từ ánh bình minh đến mặt trời lúc hoàng hôn. Từ đêm trăng sáng với bầu trời đầy sao hay những chiều mưa lạnh. Chúng ta tận hưởng những điều nầy nhưng có biết ơn Thiên Chúa và tôn thờ Ngài không? Thiên Chúa chẳng những ban cho chúng ta những ơn phước vật chất, Ngài cũng ban cho chúng ta ơn cứu rỗi qua cái chết chuộc tội của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúa đã chết vì chúng ta để Đức Chúa Trời có thể chấp nhận chúng ta nếu chúng ta ăn năn tội lỗi của mính và quay trở lại với Thiên Chúa. Không tôn thờ Thiên Chúa và không biết ơn Ngài là tội lỗi khiến chúng ta xa lìa Thiên Chúa.
Chúng ta tận hưởng ơn lành của Chúa mỗi ngày, ơn mưa móc, ơn thần hựu, ơn cứu rỗi, chúng ta lại không biết ơn Chúa và ăn năn quay bước, tôn thờ Thiên Chúa trong ơn cứu rỗi của Chúa Giê-xu dành cho chúng ta sao?
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành