Mục Đích Hôn Nhân (Bài 3)

Kính chào quý thính giả, cảm tạ Chúa, “Câu Chuyện Gia Đình” của Phát Thanh Tin Lành lại được đến với quý vị hôm nay. chúng tôi cũng chân thành hoan nghênh quý vị đón nghe Câu Chuyện Gia Đình và Câu Chuyện Phúc Âm hằng tuần. Hôm nay chúng tôi xin trình bày thêm về những nguyên tắc Chúa dạy, để giúp cho hôn nhân của chúng ta được vững bền và hạnh phúc. Thiên Chúa, là Đấng Tạo Hóa, chính Ngài đã thiết lập hôn nhân để ban phước cho con người, vì vậy vợ chồng cần sống với nhau theo nguyên tắc Chúa truyền để hôn nhân thật sự được hạnh phúc và bền lâu. Nguyên tắc đầu tiên chúng ta cần áp dụng là: vợ chồng không ích kỷ, chỉ chỉ nghĩ đến phúc lợi của riêng mình nhưng luôn nghĩ đến phúc lợi của người phối ngẫu. Dấu hiệu của người trưởng thành là không ích kỷ nhưng biết nghĩ đến người khác. Sứ đồ Phao-lô khuyên:
“Mỗi một người trong anh em đừng chỉ quan tâm đến lợi ích riêng nhưng phải quan tâm đến lợi ích của người khác nữa” (Phi-líp 2:4, BHĐ).
Chúa muốn chúng ta quan tâm đến phúc lợi của người chung quanh: anh chị em trong Gia Đình của Chúa, người thân trong gia đình mình, và nhất là quan tâm đến vợ/chồng, là người đã quyết định đi chung đường đời với chúng ta.
Để có một hôn nhân hạnh phúc, vợ cũng như chồng sẽ: không ích kỷ, chỉ nghĩ đến niềm vui hay nhu cầu của mình nhưng biết nghĩ đến phúc lợi của người bạn đời trong mọi phương diện, mọi việc và mọi lúc. Trong cách sử dụng thì giờ chẳng hạn, chúng ta cần tự đặt giới hạn và kỷ luật: không đi với bạn quá nhiều, không say mê công việc làm để người phối ngẫu phải ở nhà trông chờ trong cô đơn. Chúng ta cũng không vô tình, thờ ơ trước cảm xúc hay ước muốn của người bạn đời nhưng quan tâm, thông cảm và hết lòng giúp đỡ. Có đôi vợ chồng kia sống với nhau được hai mươi năm, bây giờ thấy các con đã lớn, không cần phải chăm sóc nhiều như trước nên người vợ muốn đi học cho xong mảnh bằng cử nhân mà vì lấy chồng sớm đã bỏ dở. Khi người vợ chia xẻ ước mơ đó, chồng không thông cảm, không khích lệ nhưng lại cười vợ và nói: “Em già rồi còn đi học làm gì, tốn tiền vô ích.” Lời nói đó làm người vợ bị tổn thương. Trước hết, bị chồng chê là chị đã già và thứ hai, anh sợ tốn tiền: tiền bạc đối với anh quá quan trọng. Thấy vợ buồn, người chồng hỏi thăm và khi biết rõ lý do, anh ân hận thấy mình quá ích kỷ, vợ mong ước điều chính đáng mà anh không thông cảm, không khích lệ. Anh liền xin lỗi vợ và hứa sẽ làm những gì có thể làm để giúp vợ đi học trở lại.
Trong hôn nhân, người phối ngẫu rất cần sự thông cảm và hỗ trợ của chúng ta, đó là người Chúa muốn chúng ta yêu thương, chăm sóc và nâng đỡ hơn bất cứ một người nào khác. Chúa Giê-xu dạy:
“Vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Vậy loài người không nên phân rẽ những người mà Ðức Chúa Trời đã phối hợp” (Ma-thi-ơ 19:6).
Theo Lời Chúa dạy, chúng ta không nên để cho người nào hay bất cứ điều gì, như tiền bạc, bạn bè, thú vui, công việc, ngay cả công việc Nhà Chúa, phân rẽ vợ chồng mình. Khi vợ chồng cảm thấy xa cách nhau, bất cứ vì lý do gì, đó là cơ hội cho ma quỷ tấn công và khiến hôn nhân gãy đổ. Là người đang sống trong hôn nhân, chúng ta cần tự hỏi: Tôi có là người vợ bén nhạy trước những nhu cầu, ước mơ hay căng thẳng chồng tôi phải đối diện mỗi ngày không? Hoặc tự hỏi: Tôi có là người chồng tế nhị thông cảm với vợ khi vợ đau ốm, mệt mỏi vì trách nhiệm với gia đình, vì phải lo cho con cái không? Người không bén nhạy, không thông cảm nhưng vô tình trước cảm xúc của người bạn đời là người ích kỷ, sẽ phá hỏng thay vì xây dựng hôn nhân của mình cho được bền lâu.
Một dấu hiệu khác của người trưởng thành là sẵn sàng thuận phục người bạn đời. Tính cứng rắn, bướng bỉnh không chịu sửa đổi cũng là yếu tố khiến hôn nhân không hạnh phúc. Có những người vợ/người chồng tính tình cứng cỏi, khó khăn, khó chiều khiến người bạn đời khổ tâm. Ðiều nguy hiểm là những người đó biết vợ hoặc chồng không vui vì tính tình của mình nhưng không chịu sửa đổi. Có lẽ quý vị từng nghe những câu như: “Tính tôi như vậy đó, không chịu được thì thôi.” Hoặc: “Tôi nóng tính nhưng mà nói xong là quên, không ghim hoài như người khác.” Ðây là những người cứng cỏi, làm buồn lòng người bạn đời mà không muốn sửa đổi. Có những ông chồng khi vợ nói điều gì không đúng ý mình thì la mắng to tiếng hoặc bực tức nạt nộ, mục đích là đàn áp vợ để vợ phải nhường. Cũng có những người vợ biết chồng khổ tâm về tính hay than của mình nhưng không sửa đổi, trái lại tiếp tục phàn nàn than van để chồng phải chiều ý mình. Người cố chấp, không chịu sửa đổi là không trưởng thành, vì cái tôi của người đó quá lớn. Có những ông chồng nói với vợ là mình không bao giờ sai, và bảo vợ đừng bao giờ mong mình sửa đổi hay thay đổi. Cũng không thiếu những người vợ không tha thứ khi chồng nhận lỗi và xin lỗi. Thực tế là không ai muốn sống trong một hôn nhân mà lúc nào mình cũng là người thua cuộc, cứ phải chiều ý người kia để gia đình được êm ấm. Những hôn nhân đó nếu không gãy đổ thì cũng đầy buồn nản, căng thẳng, nặng nề, chứ không hạnh phúc. Người trưởng thành khi biết sai sót của mình sẽ không cố chấp nhưng sẵn sàng sửa đổi để đem lại niềm vui cho người bạn đời và bình an cho gia đình.
Nguyên tắc quan trọng Chúa dạy về hôn nhân được ghi trong Kinh Thánh như sau. Sứ đồ Phao-lô viết:
“Hỡi người làm vợ, hãy thuận phục chồng như thuận phục Chúa. Vì chồng là đầu vợ, cũng như Chúa Cứu Thế là Ðầu Hội Thánh, Hội Thánh là thân thể Ngài và chính Ngài là Cứu Chúa của Hội Thánh. Vậy nên, như Hội Thánh thuận phục Chúa Cứu Thế thể nào thì vợ cũng phải thuận phục chồng trong mọi sự thể ấy. Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình như Chúa Cứu Thế đã yêu Hội Thánh, xả thân vì Hội Thánh, … Cũng vậy, chồng phải yêu vợ như chính thân mình. Ai yêu vợ là yêu chính mình… Mỗi người trong anh em phải yêu vợ như chính mình, còn vợ thì phải kính trọng chồng” (Thư Ê-phê-sô 5:22-28 & 33, BHÐ).
Lời Chúa nêu cho chúng ta hai nguyên tắc thật đầy đủ và quan trọng: Vợ thì thuận phục chồng như thuận phục Chúa, còn chồng thì yêu vợ như Chúa yêu
Kính chào quý thính giả, cảm tạ Chúa, “Câu Chuyện Gia Đình” của Phát Thanh Tin Lành lại được đến với quý vị hôm nay. chúng tôi cũng chân thành hoan nghênh quý vị đón nghe Câu Chuyện Gia Đình và Câu Chuyện Phúc Âm hằng tuần. Hôm nay chúng tôi xin trình bày thêm về những nguyên tắc Chúa dạy, để giúp cho hôn nhân của chúng ta được vững bền và hạnh phúc. Thiên Chúa, là Đấng Tạo Hóa, chính Ngài đã thiết lập hôn nhân để ban phước cho con người, vì vậy vợ chồng cần sống với nhau theo nguyên tắc Chúa truyền để hôn nhân thật sự được hạnh phúc và bền lâu. Nguyên tắc đầu tiên chúng ta cần áp dụng là: vợ chồng không ích kỷ, chỉ chỉ nghĩ đến phúc lợi của riêng mình nhưng luôn nghĩ đến phúc lợi của người phối ngẫu. Dấu hiệu của người trưởng thành là không ích kỷ nhưng biết nghĩ đến người khác. Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Mỗi một người trong anh em đừng chỉ quan tâm đến lợi ích riêng nhưng phải quan tâm đến lợi ích của người khác nữa” (Phi-líp 2:4, BHĐ). Chúa muốn chúng ta quan tâm đến phúc lợi của người chung quanh: anh chị em trong Gia Đình của Chúa, người thân trong gia đình mình, và nhất là quan tâm đến vợ/chồng, là người đã quyết định đi chung đường đời với chúng ta.
Để có một hôn nhân hạnh phúc, vợ cũng như chồng sẽ: không ích kỷ, chỉ nghĩ đến niềm vui hay nhu cầu của mình nhưng biết nghĩ đến phúc lợi của người bạn đời trong mọi phương diện, mọi việc và mọi lúc. Trong cách sử dụng thì giờ chẳng hạn, chúng ta cần tự đặt giới hạn và kỷ luật: không đi với bạn quá nhiều, không say mê công việc làm để người phối ngẫu phải ở nhà trông chờ trong cô đơn. Chúng ta cũng không vô tình, thờ ơ trước cảm xúc hay ước muốn của người bạn đời nhưng quan tâm, thông cảm và hết lòng giúp đỡ. Có đôi vợ chồng kia sống với nhau được hai mươi năm, bây giờ thấy các con đã lớn, không cần phải chăm sóc nhiều như trước nên người vợ muốn đi học cho xong mảnh bằng cử nhân mà vì lấy chồng sớm đã bỏ dở. Khi người vợ chia xẻ ước mơ đó, chồng không thông cảm, không khích lệ nhưng lại cười vợ và nói: “Em già rồi còn đi học làm gì, tốn tiền vô ích.” Lời nói đó làm người vợ bị tổn thương. Trước hết, bị chồng chê là chị đã già và thứ hai, anh sợ tốn tiền: tiền bạc đối với anh quá quan trọng. Thấy vợ buồn, người chồng hỏi thăm và khi biết rõ lý do, anh ân hận thấy mình quá ích kỷ, vợ mong ước điều chính đáng mà anh không thông cảm, không khích lệ. Anh liền xin lỗi vợ và hứa sẽ làm những gì có thể làm để giúp vợ đi học trở lại.
Trong hôn nhân, người phối ngẫu rất cần sự thông cảm và hỗ trợ của chúng ta, đó là người Chúa muốn chúng ta yêu thương, chăm sóc và nâng đỡ hơn bất cứ một người nào khác. Chúa Giê-xu dạy: “Vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Vậy loài người không nên phân rẽ những người mà Ðức Chúa Trời đã phối hợp” (Ma-thi-ơ 19:6). Theo Lời Chúa dạy, chúng ta không nên để cho người nào hay bất cứ điều gì, như tiền bạc, bạn bè, thú vui, công việc, ngay cả công việc Nhà Chúa, phân rẽ vợ chồng mình. Khi vợ chồng cảm thấy xa cách nhau, bất cứ vì lý do gì, đó là cơ hội cho ma quỷ tấn công và khiến hôn nhân gãy đổ. Là người đang sống trong hôn nhân, chúng ta cần tự hỏi: Tôi có là người vợ bén nhạy trước những nhu cầu, ước mơ hay căng thẳng chồng tôi phải đối diện mỗi ngày không? Hoặc tự hỏi: Tôi có là người chồng tế nhị thông cảm với vợ khi vợ đau ốm, mệt mỏi vì trách nhiệm với gia đình, vì phải lo cho con cái không? Người không bén nhạy, không thông cảm nhưng vô tình trước cảm xúc của người bạn đời là người ích kỷ, sẽ phá hỏng thay vì xây dựng hôn nhân của mình cho được bền lâu.
Một dấu hiệu khác của người trưởng thành là sẵn sàng thuận phục người bạn đời. Tính cứng rắn, bướng bỉnh không chịu sửa đổi cũng là yếu tố khiến hôn nhân không hạnh phúc. Có những người vợ/người chồng tính tình cứng cỏi, khó khăn, khó chiều khiến người bạn đời khổ tâm. Ðiều nguy hiểm là những người đó biết vợ hoặc chồng không vui vì tính tình của mình nhưng không chịu sửa đổi. Có lẽ quý vị từng nghe những câu như: “Tính tôi như vậy đó, không chịu được thì thôi.” Hoặc: “Tôi nóng tính nhưng mà nói xong là quên, không ghim hoài như người khác.” Ðây là những người cứng cỏi, làm buồn lòng người bạn đời mà không muốn sửa đổi. Có những ông chồng khi vợ nói điều gì không đúng ý mình thì la mắng to tiếng hoặc bực tức nạt nộ, mục đích là đàn áp vợ để vợ phải nhường. Cũng có những người vợ biết chồng khổ tâm về tính hay than của mình nhưng không sửa đổi, trái lại tiếp tục phàn nàn than van để chồng phải chiều ý mình. Người cố chấp, không chịu sửa đổi là không trưởng thành, vì cái tôi của người đó quá lớn. Có những ông chồng nói với vợ là mình không bao giờ sai, và bảo vợ đừng bao giờ mong mình sửa đổi hay thay đổi. Cũng không thiếu những người vợ không tha thứ khi chồng nhận lỗi và xin lỗi. Thực tế là không ai muốn sống trong một hôn nhân mà lúc nào mình cũng là người thua cuộc, cứ phải chiều ý người kia để gia đình được êm ấm. Những hôn nhân đó nếu không gãy đổ thì cũng đầy buồn nản, căng thẳng, nặng nề, chứ không hạnh phúc. Người trưởng thành khi biết sai sót của mình sẽ không cố chấp nhưng sẵn sàng sửa đổi để đem lại niềm vui cho người bạn đời và bình an cho gia đình.
Nguyên tắc quan trọng Chúa dạy về hôn nhân được ghi trong Kinh Thánh như sau. Sứ đồ Phao-lô viết: “Hỡi người làm vợ, hãy thuận phục chồng như thuận phục Chúa. Vì chồng là đầu vợ, cũng như Chúa Cứu Thế là Ðầu Hội Thánh, Hội Thánh là thân thể Ngài và chính Ngài là Cứu Chúa của Hội Thánh. Vậy nên, như Hội Thánh thuận phục Chúa Cứu Thế thể nào thì vợ cũng phải thuận phục chồng trong mọi sự thể ấy. Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình như Chúa Cứu Thế đã yêu Hội Thánh, xả thân vì Hội Thánh, … Cũng vậy, chồng phải yêu vợ như chính thân mình. Ai yêu vợ là yêu chính mình… Mỗi người trong anh em phải yêu vợ như chính mình, còn vợ thì phải kính trọng chồng” (Thư Ê-phê-sô 5:22-28 & 33, BHÐ). Lời Chúa nêu cho chúng ta hai nguyên tắc thật đầy đủ và quan trọng: Vợ thì thuận phục chồng như thuận phục Chúa, còn chồng thì yêu vợ như Chúa yêu Hội Thánh. Có những người chồng khi nghe mạng lệnh: vợ phải vâng phục chồng như vâng phục Chúa thì nghĩ rằng mình có quyền bắt vợ phải tuân phục trong mọi sự, muốn gì hay bảo gì vợ cũng phải vâng theo. Những người chồng đó quên hai điều:
(1) Trước khi khuyên người vợ phải thuận phục chồng, sứ đồ Phao-lô dạy: “Hãy kính sợ Chúa mà vâng phục nhau” (Ê-phê-sô 5:21). Theo lời dạy, cả vợ và chồng, hãy vì kính yêu Chúa mà thuận phục nhau.
(2) Sau lời khuyên vợ phải vâng phục chồng là lời khuyên người chồng phải yêu vợ như Chúa yêu Hội Thánh, hy sinh cho Hội Thánh.
Người chồng nào thực hành hai lời dạy này sẽ không bao giờ lấy quyền làm chồng để buộc vợ chiều ý mình một cách độc đoán, độc tài. Trái lại người đó sẽ không những vì kính yêu Chúa thuận phục vợ nhưng vì yêu thương, sẽ sẵn sàng hy sinh cho vợ. Cũng có những người vợ không chấp nhận mạng lệnh “Vợ phải vâng phục chồng như vâng phục Chúa” vì nói rằng chồng tôi là con người bất toàn chứ đâu phải là Chúa mà tôi phải vâng phục như vâng phục Chúa! Và cũng có người lý luận: “Tôi mà vâng phục chồng tôi trong mọi sự thì ổng sẽ lấn lướt và làm khổ tôi nhiều hơn nữa. Cũng có những ông chồng nói: tôi sẵn sàng làm theo Lời Chúa nhưng vợ tôi phải thuận phục tôi trước thì tôi mới yêu, hoặc người vợ nói: chồng tôi phải yêu tôi trước thì tôi mới có thể thuận phục trong mọi sự.
Khi cả vợ và chồng đều kính yêu Chúa, tin cậy sự dẫn dắt của Ngài, sẽ sẵn sàng vâng theo Lời Chúa dạy, lúc đó việc thuận phục và yêu thương nhau không còn là điều khó, phải cố gắng nhưng trái lại, sẽ là điều tự nhiên trong bản chất của hai người. Qua lòng thuận phục và tình yêu hy sinh, vợ chồng sẽ trưởng thành, hôn nhân sẽ ngọt ngào bền lâu và đem lại thỏa nguyện cho cả hai. Không điều gì trên trần gian này, cũng không bí quyết nào của con người có thể giúp cho hôn nhân chúng ta được vững mạnh bền lâu nhưng chỉ nhờ vâng theo mạng lệnh của Chúa, là Đấng đã thiết lập hôn nhân. Nguyên tắc muôn đời Chúa truyền là: Vợ vâng phục chồng như vâng phục Chúa, còn chồng thì yêu vợ, hy sinh cho vợ như Chúa đã hy sinh cho hội thánh. Khi vợ chồng sống với nhau theo nguyên tắc của Lời Chúa, quyết tâm để phúc lợi của người bạn đời lên trên phúc lợi cá nhân, bình an của Chúa sẽ ngự trị trong gia đình chúng ta. Những bất đồng ý kiến hay đụng chạm nho nhỏ sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc hay làm cho hôn nhân gãy đổ nhưng sẽ giúp vợ chồng hiểu nhau, thông cảm nhau hơn, nhờ đó sẽ yêu nhau hơn và sẽ vượt qua mọi khó khăn cám dỗ và gắn bó với nhau cho đến cuối cuộc đời (còn tiếp).
Thánh. Có những người chồng khi nghe mạng lệnh: vợ phải vâng phục chồng như vâng phục Chúa thì nghĩ rằng mình có quyền bắt vợ phải tuân phục trong mọi sự, muốn gì hay bảo gì vợ cũng phải vâng theo. Những người chồng đó quên hai điều:
(1) Trước khi khuyên người vợ phải thuận phục chồng, sứ đồ Phao-lô dạy:
“Hãy kính sợ Chúa mà vâng phục nhau” (Ê-phê-sô 5:21).
Theo lời dạy, cả vợ và chồng, hãy vì kính yêu Chúa mà thuận phục nhau.
(2) Sau lời khuyên vợ phải vâng phục chồng là lời khuyên người chồng phải yêu vợ như Chúa yêu Hội Thánh, hy sinh cho Hội Thánh.
Người chồng nào thực hành hai lời dạy này sẽ không bao giờ lấy quyền làm chồng để buộc vợ chiều ý mình một cách độc đoán, độc tài. Trái lại người đó sẽ không những vì kính yêu Chúa thuận phục vợ nhưng vì yêu thương, sẽ sẵn sàng hy sinh cho vợ. Cũng có những người vợ không chấp nhận mạng lệnh “Vợ phải vâng phục chồng như vâng phục Chúa” vì nói rằng chồng tôi là con người bất toàn chứ đâu phải là Chúa mà tôi phải vâng phục như vâng phục Chúa! Và cũng có người lý luận: “Tôi mà vâng phục chồng tôi trong mọi sự thì ổng sẽ lấn lướt và làm khổ tôi nhiều hơn nữa. Cũng có những ông chồng nói: tôi sẵn sàng làm theo Lời Chúa nhưng vợ tôi phải thuận phục tôi trước thì tôi mới yêu, hoặc người vợ nói: chồng tôi phải yêu tôi trước thì tôi mới có thể thuận phục trong mọi sự.
Khi cả vợ và chồng đều kính yêu Chúa, tin cậy sự dẫn dắt của Ngài, sẽ sẵn sàng vâng theo Lời Chúa dạy, lúc đó việc thuận phục và yêu thương nhau không còn là điều khó, phải cố gắng nhưng trái lại, sẽ là điều tự nhiên trong bản chất của hai người. Qua lòng thuận phục và tình yêu hy sinh, vợ chồng sẽ trưởng thành, hôn nhân sẽ ngọt ngào bền lâu và đem lại thỏa nguyện cho cả hai. Không điều gì trên trần gian này, cũng không bí quyết nào của con người có thể giúp cho hôn nhân chúng ta được vững mạnh bền lâu nhưng chỉ nhờ vâng theo mạng lệnh của Chúa, là Đấng đã thiết lập hôn nhân. Nguyên tắc muôn đời Chúa truyền là: Vợ vâng phục chồng như vâng phục Chúa, còn chồng thì yêu vợ, hy sinh cho vợ như Chúa đã hy sinh cho hội thánh. Khi vợ chồng sống với nhau theo nguyên tắc của Lời Chúa, quyết tâm để phúc lợi của người bạn đời lên trên phúc lợi cá nhân, bình an của Chúa sẽ ngự trị trong gia đình chúng ta. Những bất đồng ý kiến hay đụng chạm nho nhỏ sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc hay làm cho hôn nhân gãy đổ nhưng sẽ giúp vợ chồng hiểu nhau, thông cảm nhau hơn, nhờ đó sẽ yêu nhau hơn và sẽ vượt qua mọi khó khăn cám dỗ và gắn bó với nhau cho đến cuối cuộc đời (còn tiếp).
Minh Nguyên
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành